Đặc Thù Không Gian

Chương 41: Long Vũ trở về kịp lúc (2)


Thấy Thiên Âm vẫn cố gắng duy trì tia tinh táo cuối cùng, chống cự lại Mị độc. Huyền Minh khẽ cười nói:

- Vô dụng thôi, buông tha chống cự đi, ta sẽ khiến cho ngươi thỏa mãn...

Lúc này thân hình hắn cuối cùng cũng chậm rãi đi tới.

Tia tinh táo cuối cùng của Thiên Âm lúc này cuối cùng đã bị dược lực của Mị độc làm sụp đổ, Tổ Vu Huyền Minh trước mặt nàng giờ trở thành bộ dáng của Long Vũ.

Sâu trong nội tâm của nàng đột nhiên khát vọng muốn được cùng Long Vũ hoan ái.

Nàng chờ mong muốn được uyển chuyển hầu hạ dưới thân Long Vũ.

- Còn chờ cái gì nữa? Cởi sạch y phục của ngươi đi, cho ta nhìn thấy sự cao quý của ngươi đi nào...

Huyền Minh không ngừng cười ta, trong đôi mắt hắn tràn ngập chờ mong

Chỉ một lát sau, bàn tay nhỏ bé của Thiên Âm không tự chủ được bắt đầu tự xoa nắn bộ ngực của mình, mà thân thể nàng lúc này càng ngày càng nóng, nàng chỉ cảm thấy phải cởi bỏ hết quần áo may ra mới hết nóng được.

- Ha ha!

Lúc này Huyền Minh cười vô cùng đắc ý, hắn giờ phút này đã tiến lại gần nữ nhân trước mặt. Bởi vì đang hưng phấn nên quanh thân Thiên Âm tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.

Mắt thấy Thiên Âm sắp bị Huyền Thiên chà đạp. Một tiếng nổ cực lớn bỗng nhiên vang lên, phía chân trời từng tiếng sấm bắt đầu vang lên, ngay sau đó một cỗ lốc xoáy năng lượng liền xuất hiện.

Sau đó, thân ảnh quỷ dị của Long Vũ từ lốc xoáy đi ra, bên cạnh hắn La Lâm với tư thế hiên ngang mạnh mẽ đứng bên cạnh, mà Thiên Sư pháp kiếm thì trôi nổi giữa không trung, tỏa ra khí tức cường đại vô cùng.

- Đồ hỗn trướng!

Long Vũ lạnh lùng nói:

- Huyền Minh, ngươi thật là to gan.

- Ngươi nhất định phải chết!

Vẻ mặt La Lâm cũng tràn đầy sát khí.

Khí tức quanh người Long Vũ khiến cho sâu trong đáy lòng Huyền Minh sinh ra một cổ hàn ý, Huyền Minh thấy Long Vũ lúc này như ma thần, trong người tản ra khí tức cường đại lạnh như băng.

- Long Vũ ngươi tới thật đúng lúc, lại phá hủy chuyện tốt của ta...

Bị khí thế cường đại của Long Vũ làm cho khiếp sợ, Huyền Thiên lui về mấy bước, ánh mắt kinh ngạc nhìn thẳng vào Long Vũ, trong giọng nói mang theo một chút tức giận.

Hiển nhiên việc Long Vũ xuất hiện đã cắt ngang chuyện tốt của hắn.

- Lấy giải dược ra đây...

Long Vũ lạnh lùng nói. Đồng thời, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, hướng về phía Huyền Minh ép đến. Chỉ trong nháy mắt, Long Vũ liền cảm thấy được trong lòng Huyền Minh đang run rẩy.

Lúc này, La Lâm cũng phi thân lại đem Thiên Âm đang định xé nát quần áo chế trụ lại. Dùng liên tiếp mấy thủ đoạn nhưng tất cả đều thất bại. Hormone nữ tính trong cơ thể Thiên Âm đang không ngừng bị kích thích, muốn giúp nàng ta thoát khỏi khốn cảnh này thì buộc phải giao hoan.

Chỉ có như vậy mới có thể bình ổn lại dục hỏa trong cơ thể nàng.

Lời nói của Long Vũ đối với Huyền Minh mà nói giống như quyền kình đánh thẳng vào đầu. Mỗi một chữ Long Vũ nói ra, khiến cả linh hồn hắn run rẩy.

- Ta nói lại lần nữa, giao giải dược ra. Nếu không, chết!

Được nguyên lực Quang Minh phụ trợ, khí tức quanh thân Long Vũ càng trở nên cường đại. Dưới sức ép của lực lượng, Tổ Vu Huyền Minh cuối cùng cũng không chịu được quỳ rạp trên mặt đất. Nhìn thân thể Huyền Minh không ngừng run rẩy, ai còn nghĩ tới việc hắn là ma đầu Vu Tộc, là một trong mười hai Tổ Vu. Không ngờ dưới một câu nói của Long Vũ, Huyền Minh liền quỳ rập xuống, có thể thấy được uy thế mà Long Vũ bày ra cường đại như thế nào.

Tình cảnh trước mắt dường như không thể tưởng tượng nổi, Vu Thần Ba Độ đang ẩn núp trong bóng tối cũng khẽ run lên. Hắn cũng không có ý định hiện thân hay nghĩ cách cứu viện Huyền Minh. Hắn lúc này chỉ muốn biết rốt cuộc tu vi của Long Vũ đã mạnh mẽ tới trình độ nào.

- Là ai đã hạ thủ...

Long Vũ lạnh lùng nói.

- Là Vu Thần Ba Độ tự mình hạ thủ, hắn dùng chính là phối phương thượng cổ của Vu Tộc, Mị độc này căn bản không có giải dược. Bởi vì nó chỉ kích thích bản năng nguyên thủy nhất của con người, trừ khi là thông qua giao hoan nếu không thì không còn cách nào khác.

Tổ Vu Huyền Minh run rẩy nói, mồ hôi trên trán hắn đang chảy xuống như mưa mùa hạ.

Khuôn mặt hắn bây giờ tái mét không gì sánh được.

- Muốn chết!

Long Vũ khẽ quát một tiếng, cùng không phải làm bộ, Quang Minh nguyên lực trong cơ thể hắn truyền thẳng vào trong đầu Huyền Minh. Bỗng nhiên hai tay Huyền Minh ôm lấy đầu mình, giọng của hắn so với tiếng giết heo còn muốn kinh khủng hơn, cả người trực tiếp ngã xuống mặt đất, lăn lộn một cách điên cuồng.

Đau, một cảm giác đau từ sâu trong linh hồn.

Trong con ngươi của Long Vũ lóe ra tia sáng yêu dị, trong ánh mắt mang theo từng tia phẫn nộ, mặc kệ Huyền Minh đau đớn, Long Vũ hỏi:

- Nói thật cho ta biết, rốt cuộc có phương pháp giải độc hay không?

- Anh Long Vũ, em đã xem xét qua rồi, ngoài trừ cùng người khác giao hoan thì không có biện pháp nào khác. Hắn đúng là súc sinh, anh cũng đừng giết chết hắn, phải tra tấn hắn đến sống không bằng chết...

La Lâm giận dữ nói.

- Ừ!

Long Vũ cũng gật đầu đồng ý:

- Không thể tiện nghi cho hắn được.

- Ba Độ, ta biết ngươi đang ở gần đây, nếu ngươi có phương pháp giải độc thì xin mời hiện thân, ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống. Nếu không, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.
Long Vũ lạnh lùng nói, quanh thanh hắn tỏa ra hơi thở Quang Minh thánh khiết.

Sau khi nói, Long Vũ liền trực tiếp đem nguyên lực tác động lên trên linh hồn Huyền Minh. Không chút lưu tình đem nguyên lực chậm rãi xâm nhập vào linh hồn Huyền Minh.

Huyền Minh bị đau đớn không ngừng, đến nỗi đến tiếng rên cũng không thốt ra được.

Ánh mắt Thiên Âm đang mơ màng, tại lúc Huyền Minh thét lên như heo bị chọc tiết liền xuất hiện một chút tỉnh táo, nói:

- Tiểu Vũ, giúp tôi...

Nói xong, Thiên Âm liền chạy thoát khỏi La Lâm, nhào vào lồng ngực Long Vũ. Gắt gao ôm chặt lấy hắn, thân hình dựa chặt vào Long Vũ không rời.

Cảm thận hít thở được hơi thở mạnh mẽ của đàn ông, Mị độc trong cơ thể Thiên Âm phát tác càng thêm mãnh liệt. Một tia tinh táo lúc này giờ phút này đã biến mất.

Bộ ngực của nàng giống như bị thiêu đốt, mang theo hai luồng lửa nóng dán chặt lên bộ ngực rắn chắc của Long Vũ. Nửa thân dưới của nàng càng thêm ướt át, mặc dù còn cách một lớp quần nhưng vẫn có thể thấy rõ được vùng tam giác huyền bí.

Thiên Âm ôm lấy Long Vũ, theo bản năng của mình điên cuồng giãy dụa trong lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ thấy thế, sắc mặt liền đen đi. Dù sao hắn cùng Thiên Âm cũng có quan hệ mẹ vợ - con rể.

Bất quá, trong lòng tuy xấu hổ nhưng hắn vẫn có một cỗ kích thích nhàn nhạt.

- Long Vũ ca ca, anh phải cùng nàng ấy giao hoan. Nếu không, anh căn bản không có cách nào khác có thể giúp nàng ấy.

La Lâm nói:

- Căn cứ theo phân tích của em, nếu không thể giao hoan với người khác giới, sẽ khiến các mạch máu của nàng ấy bị căng phồng lên, khiến cho nàng ấy bị nổ tan xác. Nhẹ thì mất hết tu vi, nặng thì hóa thành tro bụi

- Nghiêm trọng như vậy sao?

Long Vũ cau mày hỏi.

- Vâng!

La Lâm nghiêm túc gật đầu, nói:

- Đây là Mị độc lợi hại nhất Vu Tộc, lúc trước Vu Thần Ba Độ lại hạ độc quá nặng tay. Nếu không phải Thiên Âm tâm tính kiên cường, thì chắc nàng đã sớm đánh mất chính mình. Long Vũ ca ca, Thiên Âm lúc này liền giao cho anh, để em đối phó với Huyền Minh. Không nên do dự nữa, thời gian bây giờ không còn kịp nữa rồi...

Đúng lúc này, Thiên Âm đang điên cuồng vặn vẹo đã đem quần áo của mính xé nát. Da thịt trắng như tuyết lộ hết hẳn ra, bộ ngực sữa của nàng vẫn không ngừng ma sát với lồng ngực Long Vũ.

Long Vũ có thể cảm thấy rõ ràng Thiên Âm như hòa vào với lửa nóng.

Vẻ mặt La Lâm cũng có chút xấu hổ, nói:

- Anh Long Vũ, phía trước có gian nhà gỗ đấy, anh hãy mang Thiên Âm qua đó đi. Yên tâm, lần này em sẽ không ghi hình lại đâu.

Sau một chút do dự, Long Vũ đành ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Thiên Âm, nhẹ nhàng lao tới gian nhà gỗ. Đem Thiên Âm đặt lên trên giường gỗ, trong lòng hắn vẫn còn một chút do dự không thể hạ quyết tâm được.

Kỳ thật trong lòng hắn vô cùng bằng lòng, chỉ là lo lắng sau này phải nói thế nào cho Kim Phượng hiểu được. Nếu hôm nay hắn nhân cơ hội bắt lấy Thiên Âm mà thịt, thì cả Phượng Tộc giờ phút này đều ở trong tay hắn.

Đợi cho Long Vũ rời đi, trong đôi mắt La Lâm hiện lên một tia sát khí. Đồng thời tay phải của nàng kết xuất ra một thủ ấn kỳ dị, một đạo quang mang màu tím liền xâm nhập vào trong thân thể Huyền Minh.

Huyền Minh kêu thảm một tiếng, ngay sau đó một đoàn khói đen từ trong cơ thể hắn thoát ra. Cùng lúc đó, thân thể Huyền Minh cũng té xuống mặt đất, ánh mắt tán loạn, thân thể không nhúc nhích. Núp trong bóng tối, Vu Thần Ba Độ liền kinh hãi. Bởi vì giờ phút này, hắn cảm giác được Huyền Minh đã chết rồi. Linh hồn của hắn đang bị La Lâm sử dụng nguyên lực thanh tẩy. Huyền Minh giờ phút này chỉ còn là một cái xác không hồn mà thôi.

Ba Độ thật sự khó có thể tin được, lấy tu vi của La Lâm mà có thể trong tích tắc giết chết Huyền Minh. Bọn hắn rốt cuộc tại Thiên Ngoại Thiên đã gặp được kỳ ngộ gì?

Bỗng nhiên, sự tự tin của hắn lần nữa bị đả kích.

Giọng nói của La Lâm mang theo một tia hưng phấn, nói:

- Ba Độ, ta biết ngươi đang ở gần đây. Có bản lĩnh thì ngươi hãy hiện thân đi, cùng với ta so chiêu...

Ba Độ nghe vậy vội vàng dùng toàn lực thu liễm lại khí tức của mình.

Sau khi đã kiến thức được thủ đoạn của La Lâm, hắn cũng không có can đảm xuất hiện cùng nàng chiến một trận.

Sự tình hôm nay đã vượt qua khỏi dự liệu của hắn. Lúc này hắn tính đợi Thiên Nguyên trở lại, chứ lấy lực lượng hiện tại của hắn thì không thể đánh thắng Long Vũ được.

Bên trong gian nhà gỗ, khối thân thể nóng bỏng của Thiên Âm đang ôm chặt lấy Long Vũ. Giờ phút này, quần áo trên người nàng đã bị xé thành những mảnh nhỏ. Long Vũ bị động cảm giác được nữ nhân nóng bỏng này đang rất khao khát được cầu hoan, trong lòng Long Vũ cũng không kìm được từng đợt lửa nóng đang bốc lên.

- Aiz, xem ra chỉ có thể như vậy...

Long Vũ dường như đang tự an ủi mình.

Đôi môi anh đào của Thiên Âm khẽ nhếch. Không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mê người, cái lưỡi thơm tho điên cuồng hôn lên mặt, lên cổ Long Vũ...

Đối mặt với thế công như vậy, Long Vũ làm sao chịu cho được? Đàn ông trong thiên hạ nào có ai có thể kháng cự lại được?

Hơn nữa Long Vũ cũng không thể kháng cự.

Ý thức của Thiên Âm đã không còn, nàng theo bản năng hô lên tên của Long Vũ, ngay cả trong đầu nàng lúc này cũng tràn ngập bóng dáng của Long Vũ.

Long Vũ lúc này liền có chút kinh ngạc, hắn ngàn vạn lần không ngờ, một Phượng Hậu Thiên Âm luôn lạnh lẽo tựa băng sương mà ở sâu trong nội tâm cũng có một mặt quyết rũ, phóng túng như vậy.

- Thiên Âm...

Giờ phút này trong giọng đệu của Long Vũ có chút phức tạp, hắn khẽ gọi một tiếng. Hắn từ bỏ hết tất cả cố kị, bàn tay to bắt đầu vuốt ve cái lưng bóng loáng của Thiên Âm. Lúc này đây hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập, vật cứng giữa háng lại càng sít sao đặt vào trong thân thể Thiên Âm...

Lời tác giả: Xong, mai là đến Thiên Âm bị vật ngửa.